Tôi kinh ngạc ngẩng đầu lên thì thấy Diệp Kỳ, tuy khuôn mặt anh ấy tái nhợt gầy gò nhưng anh ấy vẫn còn sống.
Nước mắt của tôi cứ thế mà tuôn rơi chẳng dứt, trông Diệp Kỳ rất đau lòng nhưng anh ấy chỉ có thể yếu ớt nắm lấy tay tôi: "Duyệt Duyệt, em sao thế, em gặp ác mộng à?"
Tôi nhìn anh ấy, lắc đầu, hít hít mũi rồi lộ ra một nụ cười.
"Không phải, là mộng đẹp."
"Em mơ thấy chúng ta của mười năm sau, còn có một cô con gái đáng yêu tên Sương Sương nữa, một nhà ba người chúng ta hạnh phúc vô cùng."
Diệp Kỳ dịu dàng nhìn tôi lải nhải những chuyện mười năm sau với anh ấy, một lúc lâu sau, anh mới nhẹ nhàng mở miệng: "Thật xin lỗi em, Duyệt Duyệt, anh không thể cùng em đi đến lúc đó."
Anh ấy dịu dàng nhìn tôi lâu thật lâu, nước mắt tôi vẫn tuôn rơi, nhưng nụ cười trên khuôn mặt vẫn không biến mất.
"Em biết mà Diệp Kỳ, em hứa với anh, em sẽ bình an, khỏe mạnh sống tiếp."
Diệp Kỳ nhìn tôi, cũng cười mà gật đầu.
Sau đó anh ấy nói: "Duyệt Duyệt, tạm biệt."
Tôi cũng trả lời anh: "Diệp Kỳ, tạm biệt nhé."
CHÍNH VĂN HOÀN.
Font Family
|
|
Font Size
|
|
Line Height
|
|
Theme
|
Fuhu
Fuhu
Fuhu
Fuhu
|
Previous Chapter
Next Chapter
Chapters List
Settings
Help
Select image
Upload new image
Uploaded image
Report bad comment
Delete comment
Delete comment
Block user
Block user from commenting
Contact advertising at [email protected]
Report bad content
Requests to handle copyrighted content
You need to fill out all the information below.
We will review the response and process it as soon as possible.
Do not receive posts from this user
Có thể bạn chưa biết
Warning
You are about to be redirected to content provided by a 3rd party.
Fuhu disclaims all responsibility.
Do you still want to continue?
Comment