Mộng Không Thường

07/08/2023 11:20 13.34 K lượt truy cập

Cuộc minh hôn kỳ quái
Chương 15

Báo cáo

Chiếc thuyền nhỏ đi thẳng đến nơi sâu nhất của sơn động.

Chúng tôi đã nhìn thấy, ở nơi đây quả thực có một bờ hồ nhỏ.

Chỉ có điều, sương mù và mặt nước như hòa vào nhau, khiến tầm nhìn không được tốt.

Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy, không xa ở trên bờ có một chiếc quan tài lớn nằm đó.

Giống y hệt truyền thuyết.

Quách Ngụy Sinh lấy ba nén hương từ trong túi vải ra đưa cho chú Hai.

“Lão Nhị, anh canh ở trên thuyền, ở cùng nhóc con trước. Tôi đi xem sao.”

“Lấy nén hương làm giới hạn. Bất kể đến khi đó tôi có thể quay lại hay không thì anh phải đưa đứa bé rời đi trước.”

Chú Hai rút ra mấy điếu thuốc. Có thể nhìn ra ông ấy rất do dự và lo lắng cho Quách Ngụy Sinh.

Nhưng cuối cùng, ông ấy vẫn bất chấp.

Khi dập tắt điếu thuốc ông ấy có nói một câu: “Mặt trắng, cậu đừng thua ở đây, biết chưa?”

Lúc này, bố tôi đang xoa cánh tay nhức mỏi, và đến gần chỗ tôi.

Xem ra là muốn tìm một chỗ ở đuôi thuyền để nghỉ ngơi một lát.

Nhưng Quách Ngụy Sinh đột nhiên nhìn về phía ông.

“Bố đứa trẻ này, tôi có một nghi ngờ. Từ khi tôi lấy được hũ tro cốt trong mộ bà lão, tôi phát hiện bốn hũ tro cốt này không phải được chôn cùng một thời điểm.”

“Của bà lão và đứa trẻ là lượt đầu tiên, nhưng của anh và vợ anh, là lượt thứ hai.”

“Anh mau trả lời vì sao lại như vậy?”

Bố tôi hoàn toàn sững sờ nhưng vẻ mặt của ông ấy lại giống như đang nói:

Sao cậu biết được.

Bố tôi đứng bật dậy, xem ra là muốn trốn.

Chỉ có điều, bây giờ ngoài thuyền ra thì chính là bờ hồ đáng sợ.

Trốn thì có thể trốn đi đâu?

“Mặt trắng, tiết kiệm thời gian! Dùng trùng hình! Để hắn nói ra sự thật.” Chú Hai đột nhiên nói xen vào.

Lúc này, Quách Ngụy Sinh lần nữa ra tay.

Từ trong túi vải sờ soạng giây lát rồi lấy ra một con sâu mập.

Con sâu này toàn thân đen xì, vẫn còn ngoe nguẩy ở trong tay Quách Ngụy Sinh.

Quách Ngụy Sinh nhắm chuẩn vào trán bố tôi, gảy mạnh một phát.

Con sâu này bắn qua giống như mũi tên.

Bộp một tiếng, rơi vào mi tâm của bố tôi.

Tôi có thể nhìn thấy nó đã chui vào trong.

Bố tôi đau đớn ôm đầu, liên tục la hét.

Nhưng chỉ chốc lát sau, ông lại khôi phục lại như bình thường.

Nửa mê nửa tỉnh ngây người đứng nguyên tại chỗ.

Quách Ngụy Sinh lại lặp lại lời vừa rồi một lượt, bố tôi trở nên rất phối hợp, từ từ trả lời.

“Tôi đã biết tất cả chuyện bà lão làm từ lâu, nhưng thế thì sao chứ? Đó là mẹ tôi! Tôi nhất định phải đứng về phía bà ấy!”

Tôi sững sờ.

Có thể nhìn ra, đây không phải là bố tôi đang ăn nói hồ đồ mà là lời thật lòng của ông.

“Bố đứng về phía bà nội, vậy con thì sao? Bố nhẫn tâm nhìn bà làm thế với con sao?”

Tôi lớn tiếng chất vấn.

Bố tôi tỏ ra không quan tâm.

Ông ta gọi là lão Yên, những giờ phút này nào có dáng vẻ hèn nhát ngày thường cơ chứ.

*Chữ Yên có nghĩa là hèn nhát.

Ông ta gian xảo quỷ quyệt nói:

“Mẹ tao sinh ra tao nuôi nấng tao, còn cho tao tiền cưới vợ. Mày thì tính là gì? Ăn của tao uống của tao, sau này vẫn là gả cho người ta!”

“Mày với mẹ mày, có thể so sánh sao? Phì!”

“Đằng nào cũng phải gả đi, gả cho ai mà chẳng được! Minh hôn cũng là hôn nhân không phải sao?”

Sau đó ông ta bình tĩnh lại rồi chủ động nói sang chuyện khác:

“Mẹ tao đổi chín mối duyên này để lấy 20 mươi năm tuổi thọ. Đáng lắm!”

“Đó lại là dương thọ rất tốt, sẽ mang đến phú quý với may mắn. Đây đều là trước khi chết mẹ tao nói với tao. Tao đương nhiên muốn rồi.”

“Nhưng tao chẳng lấy được gì từ trên người mày qua chín mối duyên đó cả.”

“Thế nên tao chuyển sang người Đại Quyên. Đây là vợ tao, vợ như áo vải, lấy vợ không phải là áo của tao sao?”

“Tao dựa theo cách mẹ tao để lại, cũng thử mượn từ người bà ấy. Tuy tao không hiểu các phương pháp tà môn nhưng tao có mẹ tao.”

“Tao đã làm thêm hai hũ tro cốt, thả tóc của tao và Đại Quyên vào trong. Cũng lén chôn hai hũ tro cốt này vào mộ mẹ tao.”

“Tao ngày ngày cầu mong, đêm đêm chờ đợi! Thật không hổ là mẹ ruột tao, bà ấy ở âm giới vẫn linh, đã thật sự giúp đỡ tao.”

“Bà ấy còn báo mộng nói với tao, có rắn yêu giúp tao lấy được 10 năm tuổi thọ từ trên người Đại Quyên.”

“Ha ha ha…”

Cuối cùng bố tôi cứ thế cười điên dại.

Sau khi nghe hết, tôi cảm thấy trời đất như quay cuồng.

Không ngờ rằng đây mới là bố tôi, một tên súc sinh không bằng chó lợn.

Hơn nữa cũng khiến tôi nhớ đến một chuyện khác, chẳng trách mấy năm nay mẹ tôi lại già nhanh như thế.

Nhìn chưa đến 40 nhưng trên mặt lại toàn là nếp nhăn.

Người trong thôn còn hay nói chuyện phiếm về việc này, đại loại nói mẹ tôi có bệnh gì đó, tử cung có vấn đề.

Xem ra, đây đều là liên quan đến ông bố súc sinh này của tôi.

Tôi nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải có chú Hai ngăn cản thì tôi đã sớm bổ nhào qua.

“Nhóc con, oan có đầu nợ có chủ. Để mặt trắng đưa bố với bà nội cháu đến gặp rắn yêu đi.”

Lúc này, Quách Ngụy Sinh lại lấy ra một cái chuông.

Cùng với tiếng leng keng.

Ông ta ôm hũ tro cốt của bà nội tôi lên bờ trước.

Bố tôi chẳng khác gì cái xác không hồn đi theo phía sau.

Hai người này dần dần hòa vào trong sương mù, đi về phía quan tài ở chốn xa, rồi biến mất khỏi tầm nhìn của tôi.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
03/08/2023 16:13
14805
02/08/2023 10:37
13632
02/08/2023 10:38
13045
07/08/2023 11:20
13218
07/08/2023 11:18
12722
02/08/2023 10:43
13299
01/08/2023 18:13
12268
01/08/2023 18:42
11317
01/08/2023 17:57
11476
01/08/2023 17:38
11236
31/07/2023 11:30
11074
31/07/2023 11:23
10757
31/07/2023 11:15
10936
31/07/2023 11:07
11173
31/07/2023 10:55
10557
31/07/2023 11:40
10318
29/07/2023 12:48
10982
29/07/2023 12:42
11664

Bình luận

Nội dung liên quan