Vì Người Mà Đến

25/03/2024 13:18 1.23 K lượt truy cập

Tro Tàn
C11

Báo cáo

Ngày hôm đó, tôi luôn có linh cảm xấu, buổi tối cũng không chịu rời đi, Diệp Kỳ vẫn khuyên tôi mau chóng đi nghỉ ngơi, nhưng tôi chỉ muốn ở trước giường bệnh trông coi anh.

Diệp Kỳ thấy không thể làm tôi đổi ý, mà anh cũng mệt mỏi rồi nên đã ngủ thiếp đi, tôi cứ thế mà nhìn anh cả một đêm.

Nhìn bao lâu cũng thấy không đủ.

Buổi sáng, Diệp Kỳ nhìn qua hết thảy như bình thường, tôi cũng yên tâm mà đi xuống lầu mua đồ ăn sáng.

Khi tôi trở về, phòng bệnh có rất nhiều người.

Tôi nhìn miệng của các bác sĩ y tá mở ra khép lại nhưng tôi lại không nghe thấy gì cả.

Diệp Kỳ đi rồi.

Tôi thậm chí còn chưa kịp nói lời tạm biệt với anh ấy.

Trong đám tang của Diệp Kỳ, tôi không rơi được một giọt nước mắt nào cả.

Nước mắt của tôi đã sớm cạn khô rồi.

Sau đám tang, một người đàn ông tự xưng là người được ủy quyền đến tìm tôi và nói với tôi rằng Diệp Kỳ đã ủy quyền cho anh ta làm một số thủ tục trước đó.

Tất cả tài sản của anh đều chuyển sang cho tôi và cha mẹ anh ấy, mỗi bên một nửa.

Thời gian làm thủ tục, là 2 ngày trước hôn lễ của chúng tôi.

Anh đã lên kế hoạch từ lâu khi anh ấy vẫn còn khỏe mạnh.

Nếu như có một ngày anh không còn nữa, thì Duyệt Duyệt của anh cũng phải sống một đời thuận lợi không phải lo lắng về điều gì cả.

Nhưng Diệp Kỳ, không có anh, Khương Duyệt sẽ không còn vui vẻ được nữa.

Ba tháng sau khi Diệp Kỳ qua đời, tôi bắt đầu chuyến du lịch vòng quanh thế giới với sợi dây chuyền được làm từ tro cốt anh ấy.

Và sau đó——

Tôi đã ch.ết trong một trận tuyết lở.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
26/03/2024 10:16
2
25/03/2024 13:22
2
25/03/2024 13:21
1
25/03/2024 13:21
2
25/03/2024 13:20
2
25/03/2024 13:18
2
25/03/2024 13:17
2
25/03/2024 13:16
2
25/03/2024 13:10
3
25/03/2024 13:09
3
25/03/2024 13:08
3
25/03/2024 13:08
3
25/03/2024 13:07
4
25/03/2024 11:42
8
25/03/2024 11:42
8
25/03/2024 11:39
11

Bình luận

Nội dung liên quan