Mộng Không Thường

10/08/2023 17:36 7.92 K lượt truy cập

Vật tế thần
Chương 13

Báo cáo

Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng.

Trên sàn là những thi thể thịt máu ngổn ngang mơ hồ của những dân làng.

Tôi thỏa mãn liếm xúc tu của mình.

Vì đã hút đủ dinh dưỡng, xúc tu càng trở nên láng bóng.

“Xin lỗi nha, không để bọn chúng chịu trừng phạt của pháp luật...”

Tôi cầm ruột trên đất, hài lòng đùa nghịch.

Tống Viên đứng ở đó, vẻ mặt sững sờ.

Tôi tưởng cô ấy không quen những cảnh tượng máu tanh như này.

Cô ấy nhìn tôi chằm chằm một hồi rồi đột nhiên bật cười.

Tôi cảm thấy không đúng.

Tống Viên nào có gan nhìn chằm chằm vào tôi như thế này.

Lúc này, trên mặt đất chỉ còn lại anh Tần còn thoi thóp thở, đột nhiên trừng mắt, dùng sức lực còn sót lại nói: “Tao nhớ ra... nó đã chết từ lâu rồi!”

Vừa nói xong câu này, anh ta đã ộc ngụm máu lớn, hoàn toàn tắt thở.

Tôi nhíu mày, dùng xúc tu để thăm dò ký ức của anh Tần.

Tống Viên bị anh Tần ném trong khoang xe không chỉ một ngày.

Mà là tròn ba ngày.

Cơ thể cô ấy hạ nhiệt, đã xuất hiện dấu hiệu thối rữa từ lâu.

Bọn anh Tần đã chuẩn bị ném cô ta đi.

Nhưng không biết cô ta đã hồi phục lại từ lúc nào.

Ký ức của anh Tần đã xuất hiện sai lệch.

Anh ta bị sức mạnh nào đó xóa đi kí ức cô ta đã chết từ lâu.

Hóa ra, Tống Viên giống tôi, đều có vỏ bọc.

Tôi rất hứng thú nhìn chăm chú vào cô ta.

“Rốt cuộc mày là thứ gì? Rất ít kẻ có thể lừa được tao...”

Tống Viên cười khẽ một tiếng.

Tiếng cười của cô ta, giống y hệt với tiếng xâm nhập vào ý thức của tôi lúc trước.

Trầm thấp, khàn khàn.

Là giọng của một người đàn ông.

Vẻ mặt của tôi dần trở nên nghiêm trọng.

Trong chớp mắt, ngoại hình của Tống Viên đã có sự thay đổi lớn.

Cô ta phát ra giọng nói khàn đặc đứt quãng: “Cuối cùng... đã tìm được người rồi...”

Một người đàn ông với thân hình cao lớn xuất hiện trước mặt tôi.

Hắn có khuôn mặt với những đường nét cực kỳ tinh xảo.

Người đàn ông đi đến trước mặt tôi, quỳ gối xuống, nâng chân tôi, khẽ hôn lên đầu ngón chân tôi.

“Người vẫn nghịch ngợm, giống như trước đây.”

“Tôi đã tìm người rất lâu, rất lâu...”

“Lâu đến nỗi bản thân tôi cũng không nhớ rõ, chắc hẳn người đã quên mất tôi rồi...”

Hắn si ngốc nhìn tôi.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
07/08/2023 12:07
7675
07/08/2023 12:01
7235
07/08/2023 11:57
7057
10/08/2023 17:36
7146
07/08/2023 17:39
8116
03/08/2023 17:38
7267
03/08/2023 17:37
7418
03/08/2023 17:33
7399
02/08/2023 17:30
7799
02/08/2023 17:25
7478
02/08/2023 16:58
7443
02/08/2023 16:55
7958
02/08/2023 16:48
7075
02/08/2023 16:31
6629
02/08/2023 18:09
7123
02/08/2023 16:20
7619

Bình luận

Nội dung liên quan