Mộng Không Thường

13/11/2023 17:45 44.82 K lượt truy cập

Phòng quan tài - Hệ liệt Người săn linh hồn
Chương 5

Báo cáo

Quỷ dựng tường.

Nếu như là trước kia, mặc dù tôi đã vô thức đi theo tư duy của Tiểu Nhiễm, nhưng trong lòng vẫn ôm một suy nghĩ cầu may rằng: “Cô ta đang nói bậy bạ thôi”.

Thế nhưng ngay giây phút này, tôi mới thật sự nhận ra không phải là bản thân tự dọa mình nữa.

Tôi thật sự đã gặp phải chuyện mà khoa học không thể giải thích được.

Trên màn hình điện thoại, bình luận của cư dân mạng đã bắt đầu sôi động.

Chủ yếu là chia làm hai phe.

Một phe là bị dọa sợ giống tôi.

“Vừa rồi livestream mọi người đều đã nhìn thấy, Nguyễn Nguyễn thật sự đã chạy xuống hai tầng mà.”

“Đây chính là quỷ dựng tường, cô ấy không thể rời khỏi tầng lầu này! Tiểu Nhiễm nói là sự thật!”

Một phe khác vẫn không chấp nhận được cách nói về quỷ thần, thế nên bắt đầu quay sang nghi ngờ tôi.”

“Nguyễn Nguyễn, đây không phải là cô với đồng bọn bắt tay làm việc này để có nhiều người xem đấy chứ?”

“Đúng vậy, tôi cũng nghĩ là do chủ livestream tự biên tự diễn đấy, cái gọi là quỷ dựng tường thực chất chỉ là dán lên số “3” ở tầng 1, một cách che mắt hậu đậu mà thôi.”

“Nhưng mà kỹ năng diễn xuất thế này của chủ livestream cũng thật sự rất được đấy, xem mặt nhỏ bị dọa sợ cho trắng bệch kìa, giống như ma ấy ha ha ha.”

Những người bình luận phía sau cơ bản đều là cư dân mạng mới ào vào phòng live stream, bọn họ không biết tôi vì vậy mà bắt đầu trêu đùa một cách không hề kiêng kỵ, thậm chí còn có người bắt đầu chửi tôi, nói tôi vì lượng người xem mà không từ thủ đoạn.

Còn tôi căn bản không quan tâm đến những điều này, nhìn vào màn hình điện thoại, tôi run rẩy lên tiếng: “Tiểu Nhiễm, Tiểu Nhiễm, cô vẫn ở đó không?”

Không một ai trả lời tôi cả.

Tiểu Nhiễm không gửi thêm bình luận nữa.

Sự tuyệt vọng trong lòng tôi càng lúc càng nhiều, tôi đứng trong dãy cầu thang vắng vẻ im lặng, gọi trời trời không đáp, kêu đất đất chẳng thưa.

Nếu đã không thể chạy ra khỏi tòa túc xá này, nhưng lại không muốn quay về phòng ngủ đáng sợ kia, đối mặt với bạn cùng phòng không biết là người hay ma.

Ngay lúc này, dưới lầu đột ngột truyền đến tiếng bước chân của một người khác.

Từng bước, từng bước, gót giày chậm rãi nện trên mặt đất, tiết tấu nhịp nhàng.

Trong khoảng không im lặng chết chóc, tiếng bước chân này lại giống như tạo ra từ cảm giác vui mừng.

Nó từ dưới vọng lên, càng lúc càng gần tôi.

Tôi đứng nguyên tại chỗ, chân như thể bị đông cứng, chẳng thể nào chạy được.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
17/11/2023 15:12
58374
17/11/2023 15:12
56084
17/11/2023 15:12
61242
17/11/2023 15:12
94239
15/11/2023 17:52
80272
15/11/2023 11:25
75171
16/11/2023 11:53
60096
15/11/2023 11:01
56523
16/11/2023 11:42
55804
14/11/2023 12:02
61424
14/11/2023 12:02
52098
14/11/2023 10:11
48672
14/11/2023 09:56
50574
14/11/2023 09:53
48711
13/11/2023 17:52
40300
13/11/2023 16:59
37507
13/11/2023 17:48
37726
13/11/2023 17:45
42890
13/11/2023 16:02
35681
13/11/2023 16:02
26957
13/11/2023 16:01
22190
13/11/2023 15:40
17853

Bình luận

Nội dung liên quan