Yêu Phi Họa Quốc

10/04/2024 13:58 1.51 K lượt truy cập

Phu Nhân Tổng Tài Thiên Biến Vạn Hóa
26

Báo cáo

“Hu hu, tôi không dám nữa, tôi chỉ lừa cô ta thôi…”

 

Hội trưởng Lưu khóc đến nghẹt thở: “Lúc đó tôi chỉ nghĩ trong đầu rằng, nếu ngay cả vợ của người quản lý tập đoàn họ Phó tôi cũng ngủ được, vậy thì có chết cũng không lỗ.”

 

Nhiệt độ xung quanh chợt hạ xuống.

 

Tổng tài nheo mắt lại, ép hội trưởng ngẩng đầu lên, trong mắt đều là sát ý lạnh thấu xương.

 

“Ông dám động vào cô ấy thì ông, người cha già tám mươi tuổi của ông, đứa con trai tám tuổi của ông nữa… đều sẽ bị chôn sống trong bùn đất, ném xuống đáy biển, tôi có chết cũng không lỗ.”

 

Dứt lời, hắn đánh một quyền làm gãy sống mũi tên hội trưởng, sau đó kéo tôi rời khỏi phòng.

 

Vòng qua đám người, mặc kệ cho bọn họ chào hỏi, hắn cũng coi như chưa từng nhìn thấy.

 

Hắn đi thẳng tới bãi đỗ xe, sau khi vào xe đóng cửa lại, hắn ôm chặt lấy tôi.

 

Không gian im ắng, chật hẹp, ngực hắn run lên, ép tới mức xương sườn tôi cũng hơi đau.

 

Tôi bắt đầu phản ứng lại, trực tiếp đánh một phát vào gáy hắn.

 

“A!” Hắn kêu thảm thiết, lăn qua lộn lại.

 

“Xin lỗi.” Tôi vội vàng ngồi xuống: “Nhiều năm rồi không làm huấn luyện viên võ tự vệ nữa, hơi ngượng tay.”

 

Hắn che gáy, kinh hãi nhìn tôi: “Cô còn định đánh thêm phát nữa à?”

 

Tôi giơ cổ tay lên: “Anh muốn thêm phát nữa hả?”

 

Hắn giơ hai tay lên, ngồi lại trên ghế, ánh mắt mê man: “Chẳng lẽ tôi lo lắng cho cô là dư thừa sao?”

 

“Anh bỏ bôn chữ ‘lo lắng cho cô’ ra đi.”

 

Hắn liếc nhìn tôi một cái, bày ra vẻ tủi thân vì bị bỏ rơi.

 

Sau đó mím chặt môi, ghé sát tới, khẽ kéo tay tôi.

 

“Tôi không tin.” Hắn lặng lẽ ôm tôi vào lòng, lần này hắn ôm rất nhẹ nhàng: “Cô có thể đánh nhau nhưng nhất định lúc đó cô cũng rất sợ hãi.”

 

“Ừm.”

 

“Thật tốt quá, vậy ít nhất tôi cũng có thể an ủi cô một chút…” Hắn đặt cằm lên đỉnh đầu tôi, run rẩy thở dài.

 

“Sợ khoảng một giây có tính không?”

 

“Nhưng cô mặc ít như vậy, hẳn là rất lạnh.”

 

Hắn cố vắt óc lấy cớ, cánh tay hơi siết lại, áo khoác của hắn cọ cọ vào cánh tay trần của tôi.

 

“Anh tắt điều hòa đi là được.”

 

“Cô uống nhiều rượu như vậy, có lẽ sẽ bị chóng mặt, tôi có thể đỡ cô.”

 

“...”

 

“Xin lỗi, Trịnh Thiên Thiên, đúng là tôi muốn cô uống nhiều một chút, nhưng tôi cũng không có tính toán gì quá ác độc cả…”

 

“Ồ, tức là anh có tính toán ác độc bình thường thôi đúng không?”

 

“Chỉ là muốn nhìn dáng vẻ uống say của cô… Lúc liên hoan, tiệc cuối năm cô đều không uống rượu, rất không nể mặt tôi.”

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
10/04/2024 14:00
809
10/04/2024 14:00
608
10/04/2024 13:59
549
10/04/2024 13:59
561
10/04/2024 13:59
536
10/04/2024 13:58
545
10/04/2024 13:58
558
10/04/2024 13:57
569
10/04/2024 13:57
735
12/04/2024 14:10
3
12/04/2024 14:07
1559
10/04/2024 13:55
1066
10/04/2024 13:55
902
10/04/2024 13:54
880
10/04/2024 13:54
865
10/04/2024 13:54
878
10/04/2024 13:53
901
10/04/2024 13:53
916
10/04/2024 13:53
980
10/04/2024 13:47
998
10/04/2024 13:47
1093
10/04/2024 13:10
1144
10/04/2024 13:09
1172
10/04/2024 13:09
1239
10/04/2024 13:08
1301
10/04/2024 13:08
1371
10/04/2024 13:07
1420
10/04/2024 13:07
1460
10/04/2024 13:06
1493
10/04/2024 13:06
1559
10/04/2024 13:05
1369

Bình luận

Nội dung liên quan