Yêu Phi Họa Quốc

10/04/2024 13:59 1.49 K lượt truy cập

Phu Nhân Tổng Tài Thiên Biến Vạn Hóa
27

Báo cáo

Hắn khẽ cười hai tiếng, giọng hắn trầm thấp, vang vọng trong xe.

 

“Tôi chỉ cảm thấy sẽ rất thú vị nên muốn nhìn một chút, sau đó… muốn được dựa vào cô một lần, chỉ thế thôi…”

 

“Nhưng mà…”

 

Hắn đổi giọng, nghiến chặt răng: “Bởi vì suy nghĩ cá nhân này của tôi mà làm cô suýt rơi vào nguy hiểm, nếu như quả thật xảy ra chuyện gì, tôi…”

 

Tôi thở dài, ngồi dậy khỏi ngực hắn, bốn mắt chạm nhau.

 

Tôi đưa tay vuốt đầu lông mày đang cau lại của hắn.

 

Hắn lộ ra vẻ mong chờ: “Trịnh Thiên Thiên, tôi…”

 

Tôi đè lại môi hắn, cười nhẹ một cái, khẽ thở một hơi vào mặt hắn.

 

Hắn đang định cười, đột nhiên cứng đờ: “Cô… không có hơi rượu…”

 

“Đúng vậy.” Tôi nhếch miệng lên: “Tôi đã sớm đổi rượu của tôi thành nước nho rồi.”

 

“Lúc nào? Ở ngay trước mắt tôi?” Hai mắt hắn trợn tròn.

 

“Đây là thuật che mắt cơ bản nhất của một nhà ảo thuật khi biểu diễn nơi công cộng…”

 

Hắn kinh ngạc nhìn tôi: “Ồ…”

 

“Phó tổng, bây giờ anh đoán xem, rượu nặng đô mà anh đặc biệt chuẩn bị cho tôi đang ở đâu đi?”

 

Hắn sờ lên cổ hắn.

 

Tôi nâng cằm hắn lên: “Sao thế? Trong hội trường chỉ mải nhìn tôi, không chú ý tới tửu lượng của mình à?”

 

“Đừng lo lắng, Phó tổng, tôi cũng chỉ muốn nhìn dáng vẻ của anh khi say mà thôi, hẳn là rất thú vị.”

 

Rất nhanh, hắn đã khôi phục vẻ bình tĩnh, hất tay tôi ra, cười lạnh một tiếng: “Chỉ ba ly mà muốn chuốc say tôi? Cô nghĩ nhiều rồi.”

 

“Là bốn ly, anh quên rồi sao?”

 

Hắn mở trừng mắt, sau đó khẽ híp lại: “Tôi không quên, nhưng bốn ly thì đã làm sao?”

 

“Cũng chỉ có ba ly thôi.”

 

“Trịnh Thiên Thiên, cô đùa tôi đúng không?”

 

“Trước lúc vào tiệc tôi đã chú ý rồi, nhìn anh thì có vẻ ngàn chén không say, nhưng tửu lượng lại rất kém, chỉ là cố gồng lên giả bộ mà thôi.”

 

Tôi sờ lên gương mặt đỏ bừng vì tức giận của hắn, hắn nheo mắt lại, vô thức cọ cọ vào tay tôi.

 

“Cãi nhau với em trai, leo ống nước, nói rất nhiều chuyện, cố gắng nhả bớt hơi rượu ra, đây không phải là chuyện mà một người tỉnh táo sẽ làm.”

 

“Tôi không say.” Hắn hất tay tôi ra lần nữa.

 

“Được.” Tôi nói: “Anh tỉnh táo thì tốt quá rồi, tôi có vấn đề muốn hỏi anh đây.”

 

Hắn kiêu ngạo hất cằm lên: “Nói đi.”

 

“Tôi nghe nói người bình thường không thể liếm được cùi trỏ của mình, tôi thử rồi, quả thật không được. Phó tổng, chắc hẳn là anh có thể nhỉ?”

 

“Hừ, đó là do các người không có bản lĩnh. Nhìn cho kỹ đây!”

 

Hắn giơ cánh tay lên, lập tức lè lưỡi ra liếm.

Danh sách chương

Tên
Cập nhật
Lượt truy cập
10/04/2024 14:00
809
10/04/2024 14:00
608
10/04/2024 13:59
549
10/04/2024 13:59
561
10/04/2024 13:59
536
10/04/2024 13:58
545
10/04/2024 13:58
558
10/04/2024 13:57
569
10/04/2024 13:57
735
12/04/2024 14:10
3
12/04/2024 14:07
1559
10/04/2024 13:55
1066
10/04/2024 13:55
902
10/04/2024 13:54
880
10/04/2024 13:54
865
10/04/2024 13:54
878
10/04/2024 13:53
901
10/04/2024 13:53
916
10/04/2024 13:53
980
10/04/2024 13:47
998
10/04/2024 13:47
1093
10/04/2024 13:10
1144
10/04/2024 13:09
1172
10/04/2024 13:09
1239
10/04/2024 13:08
1301
10/04/2024 13:08
1371
10/04/2024 13:07
1420
10/04/2024 13:07
1460
10/04/2024 13:06
1493
10/04/2024 13:06
1559
10/04/2024 13:05
1369

Bình luận

Nội dung liên quan